Xác
bụi
Truyện ngắn : Tui
Cái tối trước khi Nhu đi, em
cầm tay Nhu luồn vào ngực mình, giọng ríu lại “…nè”. Vì run rẩy mà nuốt mất chữ
“Em cho…”. Nhưng Nhu kịp hiểu, bàn tay hấp háy. Rõ ràng là em chỉ hổn hển, không
vùng vẫy tí nào vậy mà hai đứa vẫn đạp ngã hũ giấm. Sáng ra bước vô nhà củi, má
em hết hồn tưởng đâu có trộm : mấy bó lá dừa khô dùng để nhen lửa bị tháo bung,
giấm chảy chèm
Published on January 01, 2013 19:13